Em đã được nghe, được đọc trên ti vi, sách báo nhiều câu chuyện về người có tấm lòng nhân hậu. Hãy kể tại một câu chuyện như thế.

a) Mở bài

- Em được đọc nhiều sách báo, xem trên ti vi những câu chuyện về người có tấm lòng nhân hậu.

- Em nhớ nhất là câu chuyện về bà Cao Thị Kim Doanh tám mươi tuổi nhà ở phố Hàng Bông, Hà Nội.

b) Thân bài

- Bà Cao Thị Kim Doanh trước đây làm giáo viên, nay bà đã cao tuổi và nghỉ hưu nhiều năm.

- Bà tuy bị bệnh ung thư đã mấy năm nhưng luôn là một người sống lạc quan, có tấm lòng nhân hậu với cộng đồng.

- Bà đã chọn việc làm giản dị và cần mẫn là hàng ngày đan những chiếc áo len để tặng cho trẻ em vùng cao có hoàn cảnh khó khăn.

- Dù là áo đem tặng, nhưng những chiếc áo len được bà Doanh đan rất cẩn thận, bà gửi gắm vào đó tình yêu thưdng của mình đối với cộng đồng, với trẻ em vùng cao.
- Cần mẫn từng mũi đan, mỗi tháng bà Doanh đan được ba chiếc áo, cứ như vậy một năm bà tặng cho trẻ em miền núi gần bốn mưoi chiếc áo ấm.

- Công việc này bà làm đã hơn năm nãm nhưng chưa một lần bà kể công sức và tiền bạc của mình.

c) Kết bài

- Câu chuyện về bà Cao Thị Kim Doanh đã để lợi ấn tượng sâu sắc trong em.

sách là nguồn tri thức

( Bài tham khảo )

Những tấm gương người tốt, việc tốt luôn hiện hữu trong cuộc sống của chúng ta giúp cho cuộc đời thêm ấm áp và tươi đẹp hơn. Em được biết đến nhiều người có tấm lòng nhân hậu, luôn suy nghĩ và làm nhiều việc tốt đóng góp cho xã hội qua việc đọc sách báo, xem trên ti vi. Em nhớ nhất là câu chuyện về bà Cao Thị Kim Doanh tám mươi tuổi nhà ở phố Hàng Bông, Hà Nội.

Bà Cao Thị Kim Doanh trước đây là một nhà giá, nay bà đã cao tuổi và nghỉ hưu nhiều năm. Bà tuy bị bệnh ung thư đã mấy năm nhưng luôn là một người sống lạc quan, có tấm lòng nhân hậu với cộng đồng. Với con cháu bà luôn hết mực thương yêu, với bà con hàng xóm bà sống chan hòa, giản dị, chân thành nên mọi người ai cũng yêu quý.

Tuy tuổi đã cao, cũng không thực sự có điều kiện về kinh tế nhưng bà đã chọn việc làm giản dị và cần mẫn là hàng ngày đan những chiếc áo len để tặng cho trẻ em vùng cao có hoàn cảnh khó khăn. Bà chia sẻ với mọi người rằng: "Bóc xem trên ti vi thấy các cháu ở vùng núi nghèo quá. Trời lạnh như này mà đầu trần, chân đất mặc mỗi cái áo mỏng. Bác nghĩ mình nghỉ hưu rồi cũng không bận gì nên quyết định đan áo cho trẻ con". Dù là áo đem tặng,TKBOOKS - Chuyện sách tham Khảo cho học sinh nhưng những chiếc áo len được bà Doanh đan rất cẩn thận, bà gửi gắm vào đó tình yêu thương của mình đối với cộng đồng, với trẻ em vùng cao. cần mẫn từng mũi đan, mỗi tháng bà Doanh đan được ba chiếc áo, cứ như vậy một năm bà tặng cho trẻ em miền núi gần bốn mươi chiếc áo ấm. Công việc này bà làm đã hơn năm năm nhưng chưa một lần bà kể công sức và tiền bạc của mình. Bà luôn tâm niệm một điều "Mình sống được ngày nào thì làm được việc gì tốt ngày đó, bị bệnh không có nghĩa là không làm được việc tốt cho xã hội". Cứ như thế, những chiếc áo len giản dị đơn sơ mang hơi ấm tình yêu thương của bà lặng lẽ đến với trẻ em vùng cao.
Câu chuyên về bà Cao Thị Kim Doanh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong em. Em đã câm nhộn bà giống như một bà tiên với tấm lòng nhân hậu luôn đem đến tình yêu thương và sự ấm áp cho trẻ em nghèo, Em rất yêu quý bà và sẽ học tập đức tính quý báu của bà.

Viết bình luận