Em đã được xem trên ti vi, được đọc trên báo những câu chuyện cảm động về các chú bộ đội đóng quân ngoài biển đảo. Hãy kể lại một câu chuyện mà em có ấn tượng sâu sắc


a) Mở bài

- Em đã từng được xem trên ti vi, được đọc trên báo những câu chuyện cảm động về các chú bộ đội đóng quân ngoài biển đảo.

- Trong đó câu chuyện về người lính Nguyễn Hữu Tính chôn trứng vích xuống cát ngoài đảo Sinh Tồn thuộc quần đảo Trường Sa làm em nhớ nhất.

b) Thân bài

- Rùa, vích biển rất thích chọn những bãi cát trên đảo Sinh Tồn để đẻ trứng nhưng cát ở đây di chuyển theo gió nên trứng ấp tự nhiên thường không nở được làm bãi đáp để đẻ trứng.

- Vì thế anh cùng với hai đồng đội nữa là chiến sĩ Nguyễn Văn Anh và Nguyễn Văn Trung đã làm những "bà đỡ" bất đắc dĩ cho những chú vích, chú rùa biển quý hiếm ở đây.

- Khi chiến sĩ trực đêm báo có vích đẻ trứng đâu đây, ba anh Tính, Trung, Anh liền chăm chăm nhìn xuống bãi cát để tìm trứng. Ai cũng nhắc nhở nhau phải cẩn thận.

- Sau đó nhóm chiến sĩ mang những thau trứng tìm được di chuyền đến bãi đáp an toàn, chôn trứng xuống bãi cát ở độ sâu nhất định và chờ theo dõi trứng nở.

- Đây là lần thứ hai nhóm chiến sĩ áp dụng cách ấp trứng nhân tạo này. Vì trước đó nhóm chiến sĩ đã để ý và rất tiếc cho hàng ngàn trứng vích, trứng rùa biển quý hiếm bị cuốn theo cơn gió.

- Các anh đã thầm lặng làm những công việc như thế để nhân thêm sự sống cho Trường Sa của Tổ quốc.

Hãy kể lại một câu chuyện mà em có ấn tượng sâu sắc

c) Kết bài

Em đã rất xúc động khi đọc được câu chuyện này. Em càng thêm khâm phục và tự hào hơn về những người lính ngoài hởi đảo.

- Những người lính ấy đã giúp em câm nhộn sâu sắc một điều, rằng tình yêu cuộc sống, yêu con người và yêu cả động vật chính là câu chuyện đẹp đẽ nhất thế gian.

* Vích là một loài rùa biển, cân nặng khoảng ba - bốn mươi ki-lô-gam.

Bài tham khảo

Em đã từng được xem trên ti vi, được đọc trên báo những câu chuyện cảm động về các chú bộ đội đóng quân ngoài biển đảo. Em biết, họ là những người lính đã thầm lặng cống hiến câ tuổi trẻ, đóng góp công sức thậm chí hi sinh cả tính mạng mình để bảo vệ chủ quyền biển đảo

của Tổ quốc. Những câu chuyện trong đời sống hàng ngày của họ cũng vô cùng phong phú và thú vị. Trong đó câu chuyện về chiến sĩ Nguyễn Hữu Tính chôn trứng vích xuống cát ngoài đảo Sinh Tồn thuộc quần đảo Trường Sa làm em nhớ nhất.

Đảo Sinh Tồn thuộc quần đảo Trường Sa hình thành từ miệng núi lửa, đảo được bao bọc bởi những rạng san hô rộng và những bãi cát tuyệt đẹp. Rùa, vích biển rất thích chọn đây làm bãi đáp để đẻ trứng. Tuy nhiên theo anh Tính thì bãi cát ở đây di chuyển theo con gió nên trứng ấp tự nhiên thường không nở được, trứng sẽ bị gió và sóng biển cuốn trôi mất. Vì thế anh cùng với hai đồng đội nữa là chiến sĩ Nguyễn Văn Anh và Nguyễn Vãn Trung đã làm những "bà đỡ" bất đắc dĩ cho những chú vích, chú rùa biển quý hiếm ở đây.

tổ quốc

Đó là khi chiến sĩ trực đêm báo có vích đẻ trứng đâu đây, ba anh Tính, Trung, Anh liền chăm chăm nhìn xuống bãi cát để tìm trứng. Ai cũng nhắc nhở nhau phải cẩn thận, chu đáo tìm từng đoạn một bởi nếu không may có thể làm hỏng trứng. Khi đã tìm thấy những quả trứng do rùa, vích biển đẻ vùi trong cát, nhóm chiến sĩ mang những thau trứng tìm được di chuyển đến bãi đáp an toàn, chôn trứng xuống bãi cát ở độ sâu nhất định và chờ theo dõi trứng nỏ. cả nhóm phải tìm hiểu và thực hành để tìm ra cách ấp trứng nhân tạo này vì trước đó nhóm chiến sĩ đã để ý và rất tiếc cho hàng ngàn trứng vích, trứng rùa biển quý hiếm bị cuốn theo cơn gió.

Các anh còn chia sẻ lần đầu cả nhóm làm "bà đỡ" bất đắc dĩ chẳng biết làm sao để ấp trứng, về sau thử nghiệm bằng cách đem trứng chôn ở nhiều độ sâu khác nhau, cuối cùng đã có kết quả: trứng đã nở thành con. Và các anh đã trở thành những "bà đỡ mát tay" như thế trên đảo.

Các anh đã thầm lặng làm những công việc bình dị nhưng hết sức đáng quý như thế để nhân thêm sự sống cho Trường Sa của Tổ quốc. Đó là công việc nhỏ nhoi nhưng rất câm động và có ích cho đời.

Em đã rất xúc động khi đọc được câu chuyện này. Em càng thêm khâm phục và tự hào hơn về những người lính ngoài hải đảo. Những người lính ấy đã giúp em cảm nhận sâu sắc một điều, rằng tình yêu cuộc sống, yêu con người, cỏ cây, động vật chính là câu chuyện đẹp đẽ nhất thế gian. Sau này lớn lên, em cũng mong muốn được trở thành người lính hải đảo đẹp đẽ, anh hùng mà củng hết sức bình dị, thân thương như thế.

Viết bình luận