Tả lại mưa xuân trong mắt em

Mùa đông xám xịt và khô héo đã đi qua, mặt đất kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp long lanh. Đất trời trở lại dịu êm chất chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho cây. Cây cối hoa lá tắm trong những hạt mưa phơi phới ấy... Cuối vườn, trên những cây đào trụi lá đã bắt đầu có những nụ hoa phơn phớt hồng... Và lòng cô thôn nữ nào đó đã bỗng thấy giăng tơ “một mối tình”.

Mưa xuân long lanh

Thế là mùa xuân đã về. Bà Chúa Xuân đã sai mưa đến sớm đánh thức vạn vật dệt cho bà một tấm áo với muồn sắc màu, đón chào bà trong hương thơm giao hòa của trời đất. Trong mưa xuân, hoa đào bừng nở những nụ phớt hồng. Rặng bông bụp xòa những mắt xanh ngơ ngác. Những bé hạt mầm suốt mùa đông mơ ngủ dưới đất mẹ nay có sức mạnh vươn lên khỏi mặt đất đón mưa xuân... Ngay những bụi sam đất cũng nở hoa vàng li ti. Mưa xuân về, đàn chim đi tránh rét cũng về và đất trời lại tràn đầy tiếng hót líu lo thánh thót của chúng. Mưa xuân ơi! Cám ơn nhé. Mưa xuân về, bé lại sắp được xúng xính quần áo mới, ngồi cạnh anh chị trông bánh chưng và nhận bao lì xì... Thích ghê! Chị bé bảo: “Mưa xuân làm hoa lá đâm chồi nảy lộc, làm bé lớn lên thêm một tuổi, tóc chị dài hơn, mướt hơn. Mưa xuân trên khuôn mặt mẹ làm mặt mẹ bớt nếp nhăn thời gian. Tóc bố đen hơn, tóc bà đỡ bạc, khi mưa xuân đưa mưa xuân về”. Bé mong mùa xuân đưa mưa xuân về, bé khẽ thì thầm: “Mưa xuân ơi!”. Và bé khẽ hôn lên gió xuân. Nhờ gió xuân chuyển lời tâm tình đến với mưa xuân nhé! Gió khúc khích cười. Bé cũng cười.

Bé cười trong mơ, hàm răng chuột có hai cái bị sún khoe ra. Mưa xuân cũng cười! A! Mưa xuân cũng bị “sún” như bé. Mưa xuân và bé cùng ăn nhiều kẹo ngọt mà.

Mưa xuân

Mưa xuân ơi! Sang năm gặp nhé! Bé đưa tay vẫy, mưa xuân cũng vẫy. Bé thấy mưa xuân xa dần, xa dần... Bé bật dậy, mưa xuân vẫn lất phất bay ngoài trời. Mưa xuân trong mắt em bây giờ đẹp hơn bất cứ lúc nào. Mưa xuân và bé... bé với mưa xuân. Bé khẽ cất tiếng hát:

“Mưa xuân trên lá
Lá ướt mượt mà
Mưa xuân rơi trên hoa
Hoa nở xòe duyên dáng”

Viết bình luận