Bạn Thu Tuyết kể về buổi đầu tiên đi học

Kỉ niệm về buổi đầu tiên đi học vẫn mãi còn trong kí ức tuổi thơ của em.

Hôm đó mẹ đưa em tới trường trên con đường làng quen thuộc thơm mùi của lúa. Con đường hôm nay bỗng trở nên xa lạ quá. Đi bên cạnh mẹ, bàn chân em như muốn dừng bước và ước sao con đường thật dài để không phải xa rời bàn tay mẹ.

Hôm đó mẹ đưa em tới trường trên con đường làng quen thuộc thơm mùi của lúa

Tới cổng trường, đi gần tới cửa lớp, em oà khóc và ôm chặt lấy mẹ. Mẹ dỗ dành, an ủi mãi. Cô giáo bước ra, ân cần, dịu dàng đón em vào lớp. Các bạn ai cũng tròn xoe mắt nhìn em như gọi mời: bạn vào lớp đi, đừng khóc nữa, chúng mình cũng như bạn thôi: Em cảm thấy vững tin hơn và theo chân cô vào lớp. Chỗ em ngồi là bàn đầu, cạnh bàn cô giáo. Thỉnh thoảng cô lại nhìn em bằng ánh mắt trìu mến. Em cảm thấy lòng mình ấm áp hẳn lên và từ hôm sau đi học, em không còn thấy lo sợ nữa.

Viết bình luận