Hãy cho biết cảm nghĩ của em sau khi đọc truyện thần thoại “Thần trụ trời”

DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG

A. MỞ BÀI:

Em thích nhất là truyện Thần Trụ Trời

B. THÂN BÀI: 

- Tóm tắt nội dung cốt truyện.

- Phát biểu cảm nghĩ:

+ Cứ tưởng tượng ra vóc dáng của Thần là em khoái rồi.

+ Vô cùng cảm phục những đức tính tốt của Thần.

+ Truyện hay, hấp dẫn vì có những chi tiết kì lạ.

c. KẾT LUẬN:

Noi gương thần, em sẽ chăm chỉ, cần cù trong việc học.

BÀI LÀM

Em đã được học nhiều truyện thần thoại khá hay và hấp dẫn, nhưng truyện mà em thích nhất vẫn là Thần Trụ Trời.

Đọc truyện ấy em không thể không suy nghĩ và ngăn được cảm xúc.
Truyện kể rằng vào thời kì trời đất còn hỗn độn, tối tăm, có một vị thần khổng lồ. Thần đội trời lên rồi đào đất, khuân đá, xây thành cột chống trời, khi trời đất đã được phân đôi, thần liền phá tan cột đi. Xong công việc, thân bay về trời để các vị thần khác tiếp tục xây dựng thế giới.

Truyện Thần Trụ Trời là một thần thoại mà em thích

Chao ôi! Em khoái cái thân hình khổng lồ của thần hết sức vì em thì lùn tịt, lại ốm tong teo. Em đã được nhìn thấy những người to và cao, nhưng chẳng ai như thần cả. Em cứ ước, giá mà em có thân hình, đôi tay như thần thì em sẽ là cầu thù bóng đá xuất sắc, chi bước một cái là có thể sút bóng vào khung thành của đối phương. Thú vị bịết chừng nào!

Chẳng những thế, em còn cảm phục thần vô cùng. Thần có biết bao đức tính tốt mà em chưa có.

Trước hết thần thương yêu mọi loài. Nếu không có tình thương thì chắc thần không nhọc công ngẩng đầu đội trời lên, rồi cần cù nhẫn nại đào đất để và đắp cột chống trời. Làm công việc ấy, thần vừa biểu lộ tình thương muôn loài, vừa biểu hiện quyết tâm, siêng năng, chăm chỉ. Khi làm xong công việc, thần không chờ muôn loài trả ơn, lẳng lặng bay về trời, để những công việc còn lại cho các vị thần khác tiếp tục xây dựng cho thế giới, cho muôn loài có cuộc sống tốt đẹp hơn. Em nghĩ trên đời chẳng có ai có những đức tính tột như thần. Em sung sướng vô cùng khi tổ tiên đã biết ơn thần mà có bài hát ca ngợi công đức của các vị thần, trong đó có Thần Trụ Trời.

Em đọc truyện ấy rất nhiều lần. Hễ nằm xuống giường là em mở sách ra đọc truyện ấy. Truyện có những chi tiết kì lạ gây sự hấp dẫn cho em "Chân dài không sao tà xiết". Ôi dài đến thế cơ à! Rồi thì thần “đội trời lên” như em trùm mền kín mít rồi đội mền lên vậy. Nhưng mền thì nhẹ, còn trời thì rộng và nặng biết chừng nào! Kì lạ và hấp dẫn hơn nữa là thần có đó rồi thì thần lại biến đi, như Phật Bà Quan Âm trong cuộn phim "Tây Du Kí" vậy!

Tóm lại, truyện Thần Trụ Trời là một thần thoại mà em thích, giúp em hiểu được quan niệm của người xưa về sự hình thành trời đất. Mấy tháng nay em lười quá nên chẳng thành công trong việc học hành, đà làm cho cha mẹ thầy cô buồn lòng. Noi gương thần, em sẽ chuyên cần, chăm chỉ hỏi. Thần thành công trong việc chống trời thì em cũng thành công trong việc học hành!

Viết bình luận