Hãy hình dung sự việc diễn biến tiếp theo để kể trọn vẹn câu chuyện thể hiện sự xót thương, cảm thông của em với ông lão ăn xin đã mạnh mẽ hơn mong muốn được ăn kem

Một hôm em vui sướng vì được mẹ cho tiền ra phố ăn kem. Bỗng nhiên em nhìn thấy một cụ già ăn xin già yếu đang ngồi bên vệ đường, ông lão chìa bàn tay gầy gò, run rẩy về phía em để cầu xỉn sự giúp đỡ...

Hãy hình dung sự việc diễn biến tiếp theo để kể trọn vẹn câu chuyện thể hiện sự xót thương, cảm thông của em với ông lão ăn xin đã mạnh mẽ hơn mong muốn được ăn kem.

a) Mở bài

- Dẫn dắt, giới thiệu hoàn cảnh câu chuyện.

- Gợi ý: Đó là vào một buổi chiều mùa hè, thời tiết rất nóng nực. Khi đi học về, em được mẹ cho tiền ra phố ăn kem. Bỗng nhiên em nhìn thấy một cụ già ăn xin già yếu đang ngồi bên vệ đường, ông lão chìa bàn tay gầy gò, run rẩy về phía em để cầu xin sự giúp đỡ...

ông lão ăn xin

b) Thân bài

- Đó là một ông lão đã già và yếu, quần áo của ông lấm lem, nhìn ông còn rất mệt mỏi. Hành lí của ông là một cái bao nhỏ nhìn cũng đã cũ rách.Ông lão run rẩy chìa bàn tay yếu ớt và run rẩy của mình về phía trước để cầu xin sự giúp đỡ của mọi người.

- Ban đầu em nghĩ tới món kem trái cây nhiều màu sắc, hương vị thơm ngon và cảm giác mát lạnh khi miếng kem tan chây trong miệng thật sung sướng, em ngần ngừ bước qua ông lão.

- Nhưng rồi em chợt nghĩ tới ông nội mình ở nhà, ông em cũng đã già yếu nhưng luôn được mọi người trong gia đình em yêu thương và chăm sóc hết mực. Còn ông lão ăn xin ở đây chĩ có một mình, chắc hẳn ông đang mệt và đói lắm.

- Vừa nghĩ đến đây em quyết định sẽ không ăn kem nữa mà biếu ông lão ăn xin số tiền đó.

- Ông lão nhộn số tiền và cảm ơn em bằng một giọng nói cũng run run.

c) Kết bài

- Bày tỏ cảm xúc của mình về câu chuyện.

( Bài tham khảo)

Chủ nhật tuần trước, em đã làm được một việc tốt. Tuy đó chỉ là việc làm nhỏ nhưng việc đó đã mang lại cho em niềm vui rất nhiều. Em sẽ kể lại câu chuyện này cho mọi người cùng nghe.

Hôm đó là một buổi chiều mùa hè rất nóng nực, mạ đã cho em tiền để ra phố ân kem. Em rất vui và cầm tiền mẹ cho đi bộ ra đầu phố, trong đầu em còn mải miết suy nghĩ xem hôm nay mình sẽ ãn kem hương vị gì: vị dâu, vị mít thơm lừng hay vị cam mát lạnh... Nhưng rồi khi đi qua đoạn đường gần công viên cạnh nhà, em nhìn thấy một ông lão ăn xin đang ngồi bên vệ đường. Chầm chậm tiến lại, em thấy nhìn ông lão ấy thật khắc khổ. Chân tay ông cáu bẩn, quần áo cũng không lành lặn. Xung quanh chỗ ông ngồi là những bọc ni-lon lớn nhỏ, những chai nhựa vứt chỏng chơ... Em nghĩ chắc là ông Sống luôn trên đường phố như vộy và những thứ xung quanh chính là hành lí của ông. Khi em tới gần, ông lão đã chìa bàn tay gầy gò, run rẩy về phía em dường như muốn cầu xin sự giúp đỡ từ em và những người qua đường.

Người ăn xin

Em bước đi, tay nắm chặt tờ tiền mẹ cho và trong đầu vẫn nghĩ tới những que kem ngọt ngào, mát lạnh. Nhưng khi nhìn ông lão, em lại nghĩ tới ông nội ở nhà. ông lão có khi còn nhiều tuổi hơn cả ông nội em. Mà ông em được sống trong sự yêu thương, chăm sóc của cở nhà, còn ông lão ở đây chỉ có một mình...

Trong lòng em trào lên một sự xót thương vô hạn. Em đã có quyết định, em không ăn kem nữa mà dùng số tiền mẹ cho để giúp đỡ ông lão. Em đặt tờ tiền vào trong tay ông và nói: "ông ơi, cháu biếu ông số tiền này để ông ăn quà ạ", ông lão nhộn tờ tiền trong tay em và cất giọng run run nói: "ông cảm ơn con, con thật tốt bụng. Trời Phật phù hộ cho con nhiều may mắn". Em mỉm cười rồi tạm biệt ông.

Em cất bước quay trở về nhà, trong lòng vui phơi phới. Tuy việc em làm có lẽ cũng không giúp được gì nhiều cho ông lão nhưng em tin, nhiều người tốt trên đường cũng sẽ giúp đỡ ông để ông có một cuộc sống dễ chịu hơn.

Em kể chuyện với mẹ về quyết định của mình, mẹ cười khen em ngoan và mẹ hứa lần sau sẽ đãi em một bữa kem thật ra trò. Tất nhiên là em rất háo hức đến ngày hôm đó.


Viết bình luận