Hãy viết đoạn văn tả bà em khi đang khâu áo

Nheo nheo đôi mắt đã mờ, bà run run luồn sợi chỉ qua lỗ kim. Phải đến lần thứ hai sợi chỉ mới chịu ngoan ngoãn nghe lời bà chui mình qua đầu kim. Luồn chỉ xong, tay trái bà cầm kim, tay phải bà kéo đều hai đầu chỉ cho bằng nhau rồi vo viên thắt nút. Xong, bà cầm chiếc áo, giở ngược vạt trước lên tìm chỗ sứt chỉ. Tay trái nâng vạt áo lên cao để nhìn cho rõ, tay phải bà cầm vào giữa mũi kim, rồi đâm từng mũi chỉnh xác và gọn gàng. Khâu đến đâu bà kéo phẳng đến đấy nên gấu áo không bị xô, bị nhúm. Bà tuy đã già, mắt đã kém hơn trước nhưng tay nghề khâu vá vận còn nguyên vẹn. Chỉ nhoáng một cái, vạt áo sứt chỉ đã liền như cũ, không thấy dấu vết sửa sang. Mỗi khi bà khâu áo cho ai trong gia đình, em đều thấy bà rất vui. Bởi bao nhiêu tình cảm dành cho con cho cháu bà đều đưa vào từng đường kim, mũi chỉ. Đối với bà khâu áo không chỉ là một công việc mà nó còn là một niềm vui.        

Mỗi khi bà khâu áo cho ai trong gia đình, em đều thấy bà rất vui

Viết bình luận