Tả con gà mái

Cục tác... cục tác... Đấy là tiếng chị gà mái mơ dẫn đàn con đi tìm mồi trong vườn. Ngày nào cũng vậy, sáng sớm và chiều tà chị lại đưa lũ con đi ăn, tìm những thức ngon lành.

Chị gà mái mơ dẫn đàn con đi tìm mồi trong vườn

Chị gà mái nhà tôi quả là người đẹp của khu vườn. Tuy đã có một đàn con rồi mà chị vẫn giữ được thân hình thon thả. Cái đầu nhỏ rất cân đối. Đội chiếc mào nhỏ trên đầu, lúc nào trông chị cũng hãnh diện như đang đội vương miện. Đôi mắt đen ươn ướt, sắc sảo, liếc đi liếc lại rất nhanh. Cái mỏ vàng xinh xinh, tìm thức ăn điệu nghệ như một nghệ sĩ. Mỗi lần tìm thấy thức ăn, chị lại nhả vào miệng lũ con những thứ ngon lành. Chị mái mơ có một đôi chân dài thon nhỏ, đi lại nhẹ nhàng, uyển chuyển. Bao quanh đôi chân ấy là một bộ đồ màu vàng tao nhã. Dưới chân, bộ móng dài và nhọn, chị lúc nào cũng chú ý để chúng sạch sẽ không dính bẩn. Trong số những chị em gà trong nhà, chị mái mơ có bộ áo lông đẹp nhất. Cái áo không quá dày, thô cứng hay xù xù lên như những người vất vả, mà nó mềm mượt, xen lẫn màu vàng với chút màu nâu. Nhất là đôi cánh, những chiếc lông vàng mới dài và óng ả làm sao. Không biết chị mái mơ có dùng dầu thơm không mà bộ lông ấy tuyệt mĩ đến vậy. Ngay cả những chiếc lông ở đuôi cũng được chị chăm sóc cẩn thận. Vì thế mà mỗi khi đi đâu ngang qua khu vườn, tất cả đều dõi nhìn theo chị với ánh mắt như thầm ước ao, ghen tỵ.

Gà mái chăm đàn con

Không chỉ là người đẹp, chị mái mơ còn là người mẹ tốt, đảm đang của đàn con mười đứa. Tuy có dành chút thời gian cho nhan sắc của minh nhưng mái mơ không bao giờ sao nhãng chuyện các con. Lũ con của chị mỗi đứa một tính nết, nghịch ngợm và hiếu động lắm nên nhiều khi chị rất vất vả. Ngày nào chị cũng bận rộn vì chúng. Hết tìm mồi cho chúng, lo bảo vệ chúng khỏi móng vuốt của kẻ thù, phân giải mỗi khi chúng cãi nhau rồi lại chạy lo việc gia đình... Biết bao là thứ việc. Có bữa ngồi trong bếp nấu cơm, đột nhiên em thấy chị mái mơ chạy loạn lên. Ngó ra mới thấy chị cãi nhau với mụ diều hâu đang nhăm nhe bắt nạt con chị. Lúc này, em được chứng kiến hình ảnh một chị mái mơ hoàn toàn khác, không nhẹ nhàng, duyên đáng như mọi khi nữa. Bộ lông đẹp đẽ của chị tự dưng xù ra, đôi mắt long lanh sáng hẳn lên, đôi chân đứng rộng với hai cánh chống nạnh đáo để. Cái mỏ vàng xinh xắn thường ngày giờ cũng tru lên đanh đá. Và nếu như không có hàng xóm can ngăn thì chị đã xông vào cho mụ ta một trận. Nhìn một người đẹp, dịu dàng như thế sẵn sàng chiến đấu vì đàn con cũng đủ thấy bản năng phi thường của một người mẹ. Tình yêu chị dành cho lũ con không thể nào đong đếm. Thật khâm phục chị mái mơ.

Nhìn chị mái mơ em lại liên tưởng đến hình ảnh người mẹ Việt Nam từ bao đời, xinh đẹp, nhân hậu, đảm đang mà vẫn kiên cường, mạnh mẽ. Chị mái mơ thật xứng đáng với dành hiệu “Người đẹp của khu vườn”.

Viết bình luận