Tả con vẹt

Nhân dịp sinh nhật lần thứ 10, ông mua tặng em một chú vẹt rất xinh với bộ cánh xanh mượt mà, óng ả. Em thích lắm, lúc nào cũng quấn quýt bên chú, nhìn ngắm mãi không thôi.

Chú vẹt của em thuộc giống “vẹt mào”. Nó có cái đầu lớn. Trên đó là chiếc mào vàng đầy ấn tượng, có thể xoà ra như cánh quạt. Đôi mắt của chú to, đen láy, tròn như hạt nhãn. Bao quanh mắt là một vòng tròn nhỏ màu trắng nhìn như một cặp kính cận. Vì vậy em gọi nó là Mắt Kính. Mắt Kính có một cái mỏ cong, hướng về phía trước màu nâu đất rất lạ. Khác hẳn những chiếc mỏ thẳng của loài sáo, yểng hay hoạ mi. Tuy khác lạ nhưng chiếc mỏ cong đó rất có ích. Nó không chỉ dùng để gắp và nghiền thức ăn mà còn giúp Mắt Kính bám vào cành cây, giúp nó leo trèo...

Chú vẹt của em thuộc giống “vẹt mào”

Mắt Kính rất nghịch ngợm. Không bao giờ nó chịu đứng yên một chỗ. Suốt ngày nó cứ đi đi lại lại trong chuồng, không thì cứ nhảy lên nhảy xuống không yên. Cái đầu lức thì nghiêng sang phải, lúc thì nghiêng sáng trái hóng chuyện. Mỗi khi nhìn thấy ai, Mắt Kính lại nói: “Xin chào! Xin chào!” rõ to để lộ ra cái lưỡi vừa lớn, vừa mềm. Ông em bảo nhờ cái lưỡi đó mà họ hàng nhà vẹt mới nói được tiếng người.

Mắt Kính có chiếc đuôi màu xanh lá cây dài và nhọn nhưng cái chân thì ngắn củn trông rất buồn cười. Vậy mà không hiểu sao nó giữ thăng bằng rất giỏi. Dù cành cây có nhỏ đến đâu, nó vẫn đi lại như không, chẳng hề ngã bao giờ. Cò lẽ nhờ bốn ngón chân lúc nào cũng bấu chặt, tạo thành một một vòng tròn đeo vào thân cây nên chúng không bị ngã.

Mắt Kính rất phàm ăn. Trong các loại hạt, nó thích ăn nhất là ngô và đậu. Mỗi lần được thưởng thức những món này, cu cậu sướng rơn, cứ vỗ cánh phành phạch, không ngớt mồm: “Cám ơn! Cám ơn!'”. Và khi đã ăn no uống say, Mắt Kính thường rúc' đầu vào lớp cánh xanh non mà ngủ, trông rất đáng yêu.

Em yêu Mắt Kính lắm, lùc nào cũng muốn trò chuyện, nô đùa với chú. Mắt Kính thực sự đã trở thành người bạn không thể thiếu đối với em.

Viết bình luận