Văn mẫu lớp 2: Chuyện kho báu

* Đoạn 1: Thuở xa xưa, có hai vợ chồng người nông dân cần cù, chịu khó, chăm chỉ làm ăn. Họ thức khuya, dậy sớm lặn lội trên mảnh ruộng của mình. Hết lúa lại ngô, khoai, đậu, vừng... Nhờ làm lụng chuyên cần, họ đã gây dựng được một cơ ngơi đàng hoàng.

* Đoạn 2: Nhưng rồi hai vợ chồng mỗi ngày mỗi già yếu. Hai đứa con trai của họ thì ngại làm ruộng, chỉ mơ chuyện hão huyền. Một thời gian sau, bà lão qua đời, ông lão cũng lâm bệnh nặng. Trước lúc qua đời, ông gọi hai đứa con lại dặn dò:

chuyện kho báu

- Cha không sống mãi để lo cho các con được. Ruộng nhà ta có một kho báu, các con hãy tự đào lên mà dùng.

* Đoạn 3: Theo lời cha, hai người con đào bới cả thừa ruộng mà chẳng hề thây kho báu. Họ đành phải trồng lúa. Nhờ làm đât kĩ, vụ ây lúa bội thu. Hết mùa, hai người con lại tiếp tục xới tung cả đám ruộng, cũng không tìm thây kho báu đâu ca. Họ lại đành phải trồng lúa. Vụ ấy cũng bội thu. Liên tiếp mây vụ, họ đều thu hoạch rất tốt nên có của ăn cúa đế. Cuộc sống ngày một dư dả hơn. Lúc ấy, cả hai anh em mới hiểu được lời người cha nói lúc lâm chung.

Viết bình luận