Tả cảnh quê hương nơi em đang sống
Không nơi đâu đẹp bằng quê hương của em. Nơi mà em đã sống và lớn lên từ khi còn nhỏ và được ngủ trong vòng tay của mẹ. Nhà em ở cạnh những bụi tre ngà cao vút như lên tận mây xanh.
Không nơi đâu đẹp bằng quê hương của em. Nơi mà em đã sống và lớn lên từ khi còn nhỏ và được ngủ trong vòng tay của mẹ. Nhà em ở cạnh những bụi tre ngà cao vút như lên tận mây xanh.
Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay. Mỗi người đều có một quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mình để mà thương mà nhớ.
“Lạnh quá!” Tôi giật mình khi nghe tiếng mẹ kêu nên vội vàng cơi lại cái liễn đựng than, thổi phù phù cho liễn than hoa hồng lên rồi lại thớ dài dựa vào tường. Cái liễn đã nóng, chiếc nắp đồng đậy ở trên hừng hực những lửa
Hoa phượng - loài hoa thân quen của mùa hạ lại nở. Cây phượng đẹp lắm, ở đâu cây cũng đẹp. Cây sừng sững tỏa bóng xuống sân trường tôi. Cuối xuân, sừng sững cây phượng đứng nơi sân trường. Thân cây mang màu nâu của đất, màu nâu của quê hương.
Hằng ngày đến trường, em đi qua một công trường đang xây dựng. Em thường bắt gặp ánh mắt vui tươi quen thuộc của chú Hưng làm nghề thợ xây. Lần đầu tiên quen chú, em có cảm tình ngay với đôi mắt ánh lên niềm tự tin của con người nhiều nghị lực.
Ai ơi bưng bát cơm đầy Dẻo tliơm một hạt đắng cay muôn phần. Câu hát nhắn khuyên ấy cứ văng vẳng bên tai, làm lâng lâng trong lòng em một niềm kính trọng đối với những con người đã tạo ra hạt gạo trắng ngần.
Thằng cu Cún tên thật là Hoàng, nhưng nó đang tuổi tập nói, tập đi lại bú sữa xinh xắn như con chó bông nên được gọi yêu là Cún con. Đúng năm ngày nữa Cún con đầy nám. Cún con được bú sữa mẹ nên bụ bẫm, kháu khỉnh.
Lúc về ngoại, em có đi ngang qua một ngôi nhà, phía sau nhà đó có một khu vườn trồng đủ loại trái cây. Khu vườn râm mát thật. Chợt em nghe có tiếng đọc bài của một cô bé đang nằm võng, chiếc võng được mắc vào giữa hai cây bưởi cạnh nhau.
Trường Phổ thông Trung học cơ sở Hải An có đến bốn lớp sáu, nhưng có lẽ lớp 6A của em đang học là lớp có "tiếng" nhất về thành tích học tập lẫn vui nhộn. Nổi bật nhất là Minh "bự", người bạn vui tính và hay pha trò của lớp.
Năm học lớp Năm vừa qua, em được cô xếp vào chỗ ngồi kê bên một bạn gái tên Lan. Dần dần chúng em quen nhau và kết thành đôi bạn thân. Lan có vóc người nhỏ nhắn, nước da ngăm đen. Lan cùng tuổi với em. Lan ăn mặc gọn gàng và giản dị.