Chiếc trống trường thân thiết của đời học sinh. Em hãy tả chiếc trống của trường em

Tùng! Tùng! Tùng! Các bạn có nghe thây không? Đó là tiếng trống của trường tôi đấy! Anh chàng được đặt trên một cái giá chác chắn trước cửa văn phòng của nhà trường.

Trông trống trường mới oai vệ làm sao! Thân trống tròn trùng trục như cái chum sơn đỏ. Bụng trông phình ra, hai đầu khum lại. Tang trống được ghép bằng những mảnh gỗ rắn chắc. Ngang lưng trống quấn hai vòng đai to, có móc treo. Hai mặt trống được bịt kín bằng hai miếng da trâu to. Hai đầu trống đóng chi chít bởi những chiếc đinh tre để ghim chặt tang trống với mặt trống. Mặt trông căng phẳng phiu, nhẵn bóng, sờ tay vào mát rười rượi.

Tiếng trống trường

Một hồi trống gióng giả vang lên, các bạn học sinh không ai bảo ai nhanh chân xếp hàng vào lớp. Tùng! Tùng! Tùng! Nghe thấy tiếng trống báo hiệu tập thể dục giữa giờ, các bạn ùn ra như bầy chim non ríu rít. Hai chiếc dùi trống của bác bảo vệ thong thả nện vào mặt trống. Tiếng trống vang xa khắp trường, lúc đanh lúc rền, lúc to lúc nhỏ. Các bạn học sinh xếp hàng ngay ngắn, trống gõ nhịp "Cắc! Cắc!. Tùng!... theo từng động tác thể dục, lúc khoan thai, lúc dồn dập. Cả một rừng tay giơ lên, hạ xuống, quay phải, quay trái đều tãm tắp theo nhịp trống. Tan học, một hồi trống lại vang lên kéo dài rồi nhỏ dần, nhỏ dần... chậm rãi như lưu luyến tạm biệt các bạn nhỏ đang trò chuyện ríu rít trên các ngả đường về nhà sau một ngày học bổ ích.

Đi khắp vạn nẻo đưòng của Tố quốc, tiếng trống vẫn sẽ văng vẳng bên tai trong kí ức tuổi thơ của chúng em như một kỉ niệm đẹp đẽ nhất của đời học sinh.

Viết bình luận