Dựa vào các bức tranh đã vẽ ở SGK Tiếng Việt 3 - Tập Hai, trang 82, kể lại câu chuyện “Cuộc chạy đua trong rừng” bằng lời của ngựa con

1. Bức tranh 1

Ngày mai, muông thú trong rừng mở hội chạy để chọn vận động viên chạy nhanh nhất. Tôi thích lắm. Bởi tôi tin rằng, cả khu rừng này chả có ai là đốì thủ của tôi cả. Vòng nguyệt quế nhất định sẽ được đội lên đầu tôi. Tôi ung dung ngắm mình dưới dòng suối trong veo: “Ôi, một chú ngựa con đẹp mã!?”

Cuộc chạy đua trong rừng

2. Bức tranh 2

Thấy tôi quá tự tin và pha chút chủ quan. Cha tôi bảo:

- Này, con trai! Con phải đến bác thợ rèn xem lại bộ móng. Nó cần thiết cho cuộc đua hơn là bộ đồ đẹp đấy.

Mắt tôi không rời bóng mình dưới nước, nũng nịu nói với cha:

- Cha yên tâm đi. Móng của con chắc chắn lắm. Nhất định con sẽ thắng mà!

3. Bức tranh 3

Cuộc thi đã đến. Bãi cỏ đã đông nghẹt người. Thỏ trắng, Thỏ xám thận trọng ngắm nhìn các đốì thủ. Chị em nhà Hươu sốt ruột gặm lá chờ lệnh. Còn tôi, tôi ung dung bước vào vạch xuất phát.

4. Bức tranh 4

Lệnh xuất phát ban ra. Các vận động viên tung vó lao về phía trước. Vòng một, vòng hai tôi vượt lên dẫn đầu với những bước sải dài khỏe khoắn. Bỗng, tôi cảm thấy nhói ở chân. Thôi rồi, một cái móng lung lay rồi bứt hẳn ra. Gai nhọn, đá sắc thi nhau đâm vào chân làm tôi đau điếng toát cả mồ hôi hột. Lúc đầu, tôi cố tập tễnh vượt lên. Nhưng càng về sau càng tụt lại. Cuối cùng tôi phải dừng hẳn. Các vận động viên khác cứ thế vượt qua mặt tôi. Tự nhiên hai dòng lệ trào ra, ân hận thì đã quá muộn màng. Tôi coi đây là một bài học quý giá cho cuộc đời: “Đừng bao giờ chủ quan”.

Viết bình luận