Hãy tả ông nội (ông ngoại) của em

Ông em năm nay đã gần bảy mươi tuổi nhưng vẫn còn nhanh nhẹn và minh mẫn lắm.

Tuổi ông tuy đã lớn nhưng lưng chưa còng. Ông vẫn giữ được dáng người dong dỏng cao, chỉ hơi gầy nhưng da dẻ hồng hào, khoẻ mạnh. Tóc của ông vẫn còn rất dày và ngả màu tiêu, thỉnh thoảng điểm xuyết vài sợi tóc bạc trắng như cước. Ông có khuôn mặt hơi vuông hình chữ điền nom rất phúc hậu. Vầng trán ông cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt sáng còn rất tinh nhanh ẩn dưới hàng lông mày sâu róm lốm đốm những sợi bạc. Răng ông đã rụng một vài chiếc nhưng nhờ lắp răng giả nên ông cười vẫn rất tươi, cơm vẫn ăn được như thường.

Ông tuổi đã cao nhưng vẫn làm việc luôn chân, luôn tay

Ông tuổi đã cao nhưng vẫn làm việc luôn chân, luôn tay. Lúc quét nhà, lúc tỉa cây, khi lại cho chim câu ăn. Bố mẹ em đi làm suốt ngày nên việc học hành của em toàn do ông kèm cặp. Ông chỉ em cách viết chữ sao cho thẳng, cho đẹp, đọc sao cho trôi chảy, cho hay. Ngay cả những bài toán khó ông cũng giải rất tài. Những lúc rảnh rỗi, ông thường ngồi ngoài sân đọc báo hoặc nghe tin tức trên dài phát thanh. Những đêm trắng sáng, ông thuờng kể chuyện thời trẻ cho em nghe, rất hay và thú vị.

Tính ông không thích nói nhiều nhưng ông sống rất tình cảm. Con cháu ai cũng yêu kính ông. Trong nhà có việc gì khó khăn, quan trọng trước nhất đều đến gặp ông xin ý kiến. Con cháu có làm gì sai trái, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không lớn tiếng quát mắng bao giờ. Đối với hàng xóm làng giềng ông cũng cư xử rất đúng mực, chẳng bao giờ làm mất lòng ai.

Chính bởi sống rất chân thành và cởi mở nên ông được con cháu kính yêu, hàng xóm quý trọng. Ai cũng mong ông sống lâu, sống khoẻ tạo phúc cho con cái.

Viết bình luận