Một số thanh niên hiện nay vẫn cho rằng: “Chỉ có tiền tài và địa vị thì mới có hạnh phúc”. Hãy dùng lập luận bác bỏ để phản bác tư tưởng đó

HƯỚNG DẪN LÀM BÀI

- Cần tìm hiểu tư tưởng trong câu nói là tư tưởng gì, đúng sai như thế nào để xác định phương hướng bàn luận (nội dung) và cách bàn luận (sử dụng thao tác lập luận nào).

- Vấn đề đặt ra đổ bàn luận của đề bài là một quan niệm về hạnh phúc của một số thanh niên hiện nay. Đó là một quan niệm không đúng cần phải tranh luận, phê phán theo hướng: nêu rõ tư tưởng sai của câu nói, từ cái sai đó mà xây dựng một tư tưởng đúng cho vấn đề cần bàn luận để đi đến một quan niệm đúng đắn về hạnh phúc của con người. (Có thể đưa ra một số quan niệm khác về hạnh phúc để đối sánh với quan niệm của câu nói).

- Cách làm bài phù hợp nhất là dùng thao tác lập luận bác bỏ (chủ yếu) kết hợp với thao tác lập luận so sánh đế vấn đề bàn luận được nổi bật và rõ ràng. Có thể kết hợp cả lí lẽ và thực tiễn nhưng cần chọn những thực tiễn tiêu biểu, thuyết phục, gần gũi với đôi tượng thanh niên.

BÀI VĂN THAM KHẢO

Hạnh phúc là -Vấn đề luôn được mọi người quan tâm, đặc biệt là thanh niên khi họ bước vào ngưỡng cửa của cuộc sống. Trong nhiều quan niệm về hạnh phúc của họ, có một quan niệm rất cần được trao đổi, làm rõ: “Chỉ có tiền tài và địa vị thì mới có hạnh phúc.”

Hạnh phúc là được chia sẻ, thương yêu, được cống hiến

Câu nói mới nghe qua, có vẻ như đúng, đã khiến không ít thanh niên hiện nay dễ đồng tình chấp nhận. “Có tiền mua tiên cũng được”, đó không phải là hạnh phúc sao? Chưa hết, “mạnh vì gạo, bạo vì tiền”, tiền tài đem lại sức mạnh, quyền lực cho con người - cũng là một thứ “hạnh phúc” chứ sao? Còn địa vị thì khỏi phải nói, nó tạo ra nhiều thứ “hạnh phúc” cho con người: được “ăn trên ngồi trốc”, xe đưa xe đón, lại có quyền thế, bổng lộc, nhiều người quỵ lụy,... Những “hạnh phúc” đó là có thật và nhiều người mơ ước được như thế. Nhưng nghĩ lại mà xem, đó có phải là hạnh phúc chân chính, dich thực và bền vững của con người không? Không phải. Bởi vì, như Thác-cơ-rây, nhà văn Anh từng nói: “Tiền bạc không phải là vạn năng. Nó có thể mua được nhà cửa, nhưng không mua được gia đình. Nó có thể mua được cánh hẩu, nhưng không mua được tình bạn,...” Ớ đây, gia đình và tình bạn mới là hạnh phúc chân chính thì tiền bạc không thể mua được. Cũng vậy, những thứ mà địa vị tạo ra trên đây đâu phải là hạnh phúc đích thực của con người. Thành ra, xét cho cùng, tiền tài và địa vị chỉ có thể xem như là một phương tiện, một điều kiện trong rất nhiều phương tiện, điều kiện để con người có hạnh phúc. (Ây là chưa nói đến, có khi chính tiền tài và địa vị lại làm cho con người hư hỏng, tha hoá, bất hạnh như đã từng xảy ra trong cuộc sống). Bản thân tiền tài và địa vị không tạo ra hạnh phúc chân chính cho con người. Câu nói trên không chỉ sai lầm ở chỗ đã tuyệt đôi hoá tiền tài và địa vị trong việc đem lại hạnh phúc cho con người (“Chỉ có...”) mà còn thể hiện một quan niệm cũ kĩ và lỗi thời về hạnh phúc: một thứ hạnh phúc tầm thường nhờ tiền tài và địa vị mà có được. Còn hạnh phúc chân chính, đích thực và bền vững của con người thì phải do các yếu tố khác tạo ra. Các Mác nói: "Hạnh phúc là đấu tranh". Domat cho rằng: "Có ba điều để tạo nên hạnh phú: thân thể khỏe mạnh, tinh thần minh mẫn và một trái tim trong sạch". Nhiều bạn trẻ ngày nay cho răng: Hạnh phúc là được chia sẻ, thương yêu, được cống hiến và hưởng thụ một cách hợp lí. Ai biết tạo ra sự hài hòa giữa hạnh phúc cá nhân và hạnh phúc tập thể, người đó mới có hạnh phúc thực sự.

Viết bình luận