Tả cái trống trường em

Tùng.,. tùng... tùng. Âm thanh quen thuộc lại vang lên. Đó là tiếng kêu giòn giả của cái trống trường em.

Anh trống nằm bệ vệ trên cái giá đặt trước cửa phòng bác bảo vệ. Anh trống đã gắn bó với trường em từ lâu lắm rồi. Vì thế bên ngoài anh mặc chiếc áo đã sờn màu, đôi chỗ bị xước nữa. Mình trống to tròn, mập mạp rất đáng yêu tưởng như muốn đi đâu anh ta phải lăn trên mặt đất. Thân trống được làm từ nhiều miếng gỗ, ghép lại bằng những cái đinh rất to. Hai mặt trống được làm từ da trâu đã thuộc, sờ tay lên thấy sần sùi. Hai chiếc vành trống màu xám như hai con rắn nằm bất động nom khá hung dữ. Nằm cạnh anh là bé dùi trống nhỏ nhắn nhưng khi đánh lại vang những tiếng rất to....

Tiếng trống trường

Anh trống là người bạn của tất cả học trò. Mỗi buổi sáng, tiếng gọi giục giã của anh báo hiệu cho chúng em xếp hàng vào lớp. Anh trống không bao giờ sai hẹn. Vào giờ ra chơi hay ra về, ba hồi trống vang lên, học sinh từ các lớp ùa ra như bầy ong vỡ tổ. Học trò về hết, anh trống lại buồn thiu, một mình nằm trên giá gỗ...

Trong suốt bốn năm học qua, anh trống là người bạn thân thiết của chúng em. Dẫu mai đây, khi xa mái trường thân yêu của tuổi thơ thì hình ảnh cái trống trường vẫn còn đọng lại trong tâm hồn em.

Viết bình luận