Tả cây bàng

Đầu nhà em có một cây bàng rất lớn.

Cây bàng cao lớn như một vệ sĩ lặng lẽ âm thầm. Thân cây hơi sần sùi, khoác tấm áo màu nâu trầm tĩnh. Thân nó to, một vòng tay em ôm không xuể. Từ đây mọc ra nhiều cành đâm ngang, thành nhiều tầng nhìn rất rõ. Gốc cây vững chắc bám sâu vào lòng đất. Nó có nhiều rễ ăn ngang nổi hẳn lên, vì thế nó rất ít sợ gió bão. Tán cây xoè rộng, nhìn từ xa như một cây dù xanh khổng-lồ. Cành là sum suê, mùa hè trùm bóng mát lên căn phòng em ở trên tầng hai. Mỗi sáng sớm, ẩn mình trong cái dù ấy, những cô chim hoạ mi cất giọng hót véo von. Các cành cây vươn ra xa với những chiếc lá bàng to, xanh ngắt. Lá bàng hay bị một loài sâu nào đó gặm nhấm nến có những lỗ nhỏ nhìn dày đặc. Vào mùa thu, một cơn gió nhẹ thổi qua làm những chiếc lá bàng nhè nhẹ rơi xuống đất. Đến mùa hè, hoa bàng nở, rồi những trái bàng cũng ra đời. Chúng lớn dần thành những trái xanh xanh. Trái bàng có chất chua ngọt, trẻ con rất thích ăn. Có khi hái xuống ghè ra lấy nhân bên trong ăn rất ngon và bùi.

Cây bàng cao lớn như một vệ sĩ

Em yêu cây bàng lắm. Không chỉ vì nó che bóng mát cho căn phòng của em mà còn vì nó là cây thay đổi trong bốn mùa: mùa hè tốt tươi, mùa thu thay lá, trụi cành khi đông tới và đâm chồi nảy lộc khi xuân về. Cây bàng còn chứng kiến biết bao kỉ niệm tuổi thơ của em, những trưa hè trốn ngủ cùng chúng bạn trèo lên cây và bị bố cho ăn đòn...

Mỗi lần nhìn cây bàng em lại càng thấy thêm yêu và quý mến nó. Nó như người bạn gần gũi của em vậy.

Viết bình luận