Em hãy tả lại vườn cây lưu niệm ở trường em

Em hãy tả lại vườn cây lưu niệm ở trường em

Trường em là một trong những trường xuất sắc của huyện được vinh dự mang tên người thiếu niên Kim Đồng. Nhà trường dành khu đất đẹp nhất, ở vị trí trung tâm, lớp nào nhìn ra cũng thấy, làm vườn trường, gọi là vườn cây lưu niệm Kim Đồng. Tượng anh Kim Đồng đật giữa vườn, trên bệ cao. Anh đội mũ nồi, tav chống gậy, dáng đi gù gù, vai mang xác cốt y như lúc anh đang leo núi đưa công vãn thư từ đi liên lạc. Thầy Hiệu trưởng trồng khóm trúc vàng ngụ ý làm gậy cho anh Kim Đồng.

Từ bài văn "Lao xao" của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời

Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời

Mở bài: + Giới thiệu đối tượng định tả là khu vuờn trong một buổi sáng đẹp trời. Thân bài: + Tả những nét bao quát về khu vườn: - Vườn nhà ai? (nhà em hay nhà hàng xóm mà em có dịp đến chơi;, ở đâu? - Kích thước: rộng hay hẹp? Vườn được tả vào buổi sáng sớm của mùa nào trong năm? Màu sắc, hình ảnh chung nhất là gì? + Tả chi tiết khu vườn: - Không gian: bầu trời, mây, nắng, gió... - Vườn trồng những loại cây gì? Tả đặc điểm của từng loại cây? (hoa, lá, quả, hương thơm riêng...). - Những con vật trong vườn: đàn gà đang đi kiếm mồi, lũ chim trên các cành cây...

Tưởng tượng rằng, hai mươi năm sau em về thăm trường cũ. Hãy tả lại những đổi thay của trường mà em ghi nhận được

Tưởng tượng rằng, hai mươi năm sau em về thăm trường cũ. Hãy tả lại những đổi thay của trường mà em ghi nhận được

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Nó đi đi mãi chẳng chờ đợi ai. Mới đây đã hai mươi năm sau, mười mấy năm gắn bó với trường, bây giờ nhớ lại em tự hỏi mình không biết ngôi trường cũ ngày xưa bây giờ như thế nào rồi, nó có thay đổi gì không? Thế là em quyết định đi thăm lại ngôi trường cũ. Chiều hôm ấy, em đi đến trường cũ, trường Trung học cơ sở NH, bây giờ vẫn cái tên ấy nhưng ngôi trường đã thay đổi, bước vào trường một cảm giác hoàn toàn khác. Ngôi trường cũ bây giờ đã khang trang hơn trước nhiều, những cây bàng, cây phượng đều lớn cả.

Mùa hè đến với rực rỡ hoa phượng, râm ran tiếng ve. Em hãy tả lại cảnh này và nói lên cảm tưởng của mình khi mùa hè đến

Mùa hè đến với rực rỡ hoa phượng, râm ran tiếng ve. Em hãy tả lại cảnh này và nói lên cảm tưởng của mình khi mùa hè đến

Đứng bên cổng trường em là cây phượng già. Một buổi trưa tháng năm năm học em đã ngồi dưới gốc phượng, cây phượng đứng sừng sững, đang nở rộ những đóa hoa thắm tươi, như báo hiệu cho chúng em một mùa hè nữa lại bắt đầu. Cây phượng đã già lắm rồi, nghe bác bảo vệ kể lại ngày xây dựng ngôi trường này thầy hiệu trưởng đã trồng cây phượng làm kỷ niệm. Hai mươi năm dựng trường, cây phượng đã hai mươi tuổi. Thân cây sần sùi, cằn cỗi đứng giang rộng cánh tay che chở cho chúng em dưới bóng mát của mình.

Tả lại một buổi lao động của trường em

Tả lại một buổi lao động của trường em

Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: "Vì lợi ích mười năm phải trồng cây, vì lợi ích trăm năm phải trồng người". Lời căn dặn của Bác đến tận ngày nay vẫn được các thế hệ con cháu nổi tiếp noi theo. Trường của em là một ngôi trường mới, mọc lên trên một nền đất rộng. Ngôi nhà ba tầng đẹp đẽ nhưng lại chưa có cây xanh. Chính vì thế mà mùa xuân trước, trường em đã tổ chức một buổi lao động trồng cây nhằm tạo cảnh quan xanh sạch đẹp cho trường. Buổi lao động đầy ý nghĩa với khí thế vui tươi đã để lại trong em một ấn tượng khó phai.

Tả lại cảnh tượng của một buổi chợ mà em chứng kiến

Tả lại cảnh tượng của một buổi chợ mà em chứng kiến

Tuổi thơ những ai đã từng sinh ra và lớn lên ở nông thôn hẳn ít nhiều sẽ có vài kỷ niệm gắn với những buổi chợ quê. Chợ quê tuy họp quanh năm nhưng không phải ngày nào cũng họp như thành phố và khỏng phải lúc nào cũng nhộn nhịp mua bán như nhau. Chợ quê đông nhất, vui nhất là vào dịp cuối tháng mười hai âm. Năm nào vào dịp ấy em cũng được mẹ cho đi chợ nhưng phiên chợ năm vừa rồi đã để lại cho em nhiều niềm vui hơn cả. Hôm ấy là vào ngày hai tám tết, chợ họp trên một bãi đất rộng và họp theo ngày lẻ nhưng mấy hôm giáp tết, ngày nào chợ cũng họp đến tận quá trưa.

Tả quang cảnh sân trường trong giờ ra chơi

Tả quang cảnh sân trường trong giờ ra chơi

Tuổi học trò bao giờ cũng gắn với những trò chơi vui vẻ. Đó là những trò chơi tưng bừng thú vị với sự góp mặt của số đông. Thế nên, hôm nào đi học, tụi chúng tôi cũng xin bố mẹ đi sớm hơn để được vui đùa. Còn khi đã ở trường, sau những tiết học mệt nhoài, chúng tôi lại đón tiết ra chơi. Hôm nay bầu trời trong xanh và gió thì mát quá. Những đám mây trắng lững lờ trôi thỉnh thoảng lại che rợp một góc sân trường tạo ra những bóng râm. Chúng em đang học cuối tiết thứ hai thì bỗng nghe sáu tiếng trống báo hiệu ra chơi. Cô giáo dừng giảng mỉm cười đồng ý, thế là chúng em ùa cả ra sân như một bầy chim sẻ lớn.

Hãy tả một cảnh vui chơi hoặc lễ hội ở quê em

Hãy tả một cảnh vui chơi hoặc lễ hội ở quê em

Vào đầu tháng ba âm lịch là quê em ai nấy đều rộn ràng chuẩn bị đi dự lễ hội Phủ Dày. Theo bố em kể lại thì hàng năm cứ đến ngày mồng 6 tháng 3 âm lịch là ngày kỉ niệm Công chúa Liễu Hạnh ở làng Kim Thái, Vân Cát, Vụ Bản, cách làng em khoảng 10 cây số. Sáng nay cả nhà dậy rất sớm, ăn cơm hãy còn tối đất để chuẩn bị đi lễ hội. Mọi người ăn mặc rất chỉnh tề, bố em thì mặc áo the, khăn đóng, mẹ em mở hòm lấy cái áo cưới từ ngày xửa, ngày xưa ra mậc trông trẻ hẳn ra, Em và bé Ti thì “diện” bộ đồ mới nhất.

Tả ngày hội thả diều trên quê hương em

Tả ngày hội thả diều trên quê hương em

Em chưa đi nhiều, chưa biết nhiều, chỉ mới biết Huế quê em có một ngày hội thả diều rất vui, rất hấp dẫn. Thường thả diều là trò chơi ngây thơ đáng yêu của lũ nhóc chúng em. Nhưng ở Huế, người lớn, càng lớn, càng già càng thích chơi diều. Những nghệ nhân đem diều về dự thi cho chúng em biết điều ấy. Ngày hội thả diều tập trung đông người nhất. Bãi thả diều là nơi trang trọng: bãi đất rộng, phẳng trước lầu Ngọ Môn và kì đài. Nơi ngày xưa dành cho vua đi thưởng ngự. Bây giờ là sân chơi, là bãi thả diều trong những chiều gió lên.

Tả lại mưa xuân trong mắt em

Tả lại mưa xuân trong mắt em

Mùa đông xám xịt và khô héo đã đi qua, mặt đất kiệt sức bỗng thức dậy, âu yếm đón lấy những hạt mưa ấm áp long lanh. Đất trời trở lại dịu êm chất chiu cần mẫn tiếp nhựa sống cho cây. Cây cối hoa lá tắm trong những hạt mưa phơi phới ấy... Cuối vườn, trên những cây đào trụi lá đã bắt đầu có những nụ hoa phơn phớt hồng... Và lòng cô thôn nữ nào đó đã bỗng thấy giăng tơ “một mối tình”. Thế là mùa xuân đã về. Bà Chúa Xuân đã sai mưa đến sớm đánh thức vạn vật dệt cho bà một tấm áo với muồn sắc màu, đón chào bà trong hương thơm giao hòa của trời đất.