Hãy miêu tả ngôi nhà em đang ở
Ngôi nhà là tổ ấm, là nơi che chở cho chúng ta trước mọi bão táp, gió mưa. Tuổi thơ của em gắn bó với một căn nhà nhỏ trong khu tập thể. Nhà em ở tầng hai của khu tập thể A10
Ngôi nhà là tổ ấm, là nơi che chở cho chúng ta trước mọi bão táp, gió mưa. Tuổi thơ của em gắn bó với một căn nhà nhỏ trong khu tập thể. Nhà em ở tầng hai của khu tập thể A10
Càng sống gần gũi gắn bó với quê hương, em càng thấu hiểu và cảm nhận được vẻ đẹp giản dị của xóm làng mình được hóa thân trong từng bông hoa, nhành cỏ. Con đường em đến trường là cảnh đẹp tiêu biểu mang nét đẹp mộc mạc, dân dã ấy.
“Chị nhìn em quen lắm! Hình như giống một ai đó!”, lời nói này chúng ta hẳn không hiếm nghe trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng nếu ai gặp chị gái em, họ rất khó để nói một câu như vậy. Chị có một chân dung rất riêng, khó bị trộn lẫn với những người khác.
Bao mong chờ, háo hức rồi mùa hè cũng đã đến. Em mong ngóng những ngày tháng ấy không chỉ bởi được nghỉ ngơi sau thời gian dài học hành vất vả mà còn bởi em sẽ được lên thành phố Lào Cai nghỉ hè.
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ làm nảy sinh nhiều sự việc bất ngờ, cảm động. Và cầu chuyện mà tồi gặp cách đây một tuần là một chuyện như vậy. Câu chuyện bắt đầu từ giờ ra chơi
Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung, ... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp năm
Mỗi nãm một lớp, mỗi lớp em lại được dìu dắt bởi một thầy cô khác nhau. Mỗi thầy cô lại để lại trong em những ấn tượng riêng rất khó phai nhạt nhưng người mà em yêu quý, kính trọng nhất là cô giáo chủ nhiệm lớp năm của em, cô Trần Hồng Minh.
Trong cuộc đời, có những khoảnh khắc dẫu ngắn ngủi thôi nhưng lại khiến ta nhớ mãi. Tôi đang nói đến những giây phút mà ta gặp được người bạn tâm đầu ý hợp với mĩnh. Tôi đã có được một tình bạn đặc biệt như thế trong một lần đến Hà Nội thặm người thân.
Từ ngày được học vãn bản “Côn Sơn ca” của Nguyễn Trãi em đã ao ước được đến mảnh đất lịch sử và cũng là cảnh đẹp nổi tiếng này để chiêm ngưỡng cảnh thần tiên mà hơn năm trăm năm trước Nguyễn Trãi từng ca ngợi
“Chú bé loắt choắt Cái xắc xinh xinh Cái chân thoăn thoắt Cái đầu nghênh nghềnh...”. Hình ảnh nhân vật Lượm trong bài thơ cùng tên của nhà thơ Tố Hữu ám ảnh tôi suốt trên đường đi học về và cho đến tận khuya, khi tôi đăm chiêu học bài