Văn Mẫu Lớp 8

Những bài văn mẫu Lớp 8 hay nhất, tổng hợp những bài văn hay Lớp 8

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Bí mật nhỏ của tôi

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Bí mật nhỏ của tôi

Thật là xui xẻo, hôm nay, tôi lại bị điểm kém. Chán quá đi! Sao thời đại này phải học nhiều quá nhỉ? Cứ như hồi xưa, đâu đã có nhiều môn học thế này! Người ta chỉ học Văn là chính sướng thật! Ước gì mình có thể trở về quá khứ mà sông thì... tốt biết mấy.

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Hương đồng nội

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Hương đồng nội

Trường cấp II của xã tôi cất trên nền cũ ngôi chùa làng Thượng nổi tiếng linh thiêng. Chùa đã bị giặc Pháp bắn sập vào đúng ngày u tôi bỏ anh em tôi vào hai cái thúng, gánh đi tản cư. Chỉ có cây đa cổ thụ trước cửa chùa là không chịu ngã...

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Giấy khen đặc biệt

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Giấy khen đặc biệt

Để được đi học lớp một, tôi đã phải... ăn vạ mẹ. Ai bảo mẹ sinh tôi sau lũ bạn cùng xóm đúng một tháng để tôi bị gạt khỏi danh sách những đứa năm ấy đủ tuổi đến trường. Chúng nó đi học hết, tôi trơ trọi giữa đông đồ hàng. Tôi giả ốm. Lúc đầu là giả ốm sau thành ôm thật. Mẹ đành hứa: "dậy ăn cháo rồi mai mẹ đưa đến trường".

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Bồ câu đưa thư

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Bồ câu đưa thư

Chiếc xe buýt ngừng lại cái cạch làm tôi giật cả người. Tiếng bánh xe nghiên vào mặt đường nhám như chà Ốc. Trời nắng chang con đường nhựa trông trải không một bóng cây. Hành khách tranh nhau xuống bên. Tôi cũng bươn bả trong dòng người muôn thoát ra cái xe ngột ngạt không khác chi hộp kim loại đang bị nung trong lửa nóng. Tôi bước xuống đường.

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Chiếc máy điện thoại

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Chiếc máy điện thoại

Khi tôi còn nhỏ, ba tôi gắn một máy điện thoại để thuận tiện cho việc làm ăn của ông. Đó là cái điện thoại đầu tiên trong xóm tôi. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ như cái ông nghe bóng loáng gác lên hộp điện thoại màu đen treo trên tường. Hồi đó tôi còn thấp lắm nên không với tới. Tuy nhiên, tôi vẫn bị mê hoặc khi nghe ba tôi dùng nó để nói chuyện với bạn bè của ông.

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Sức mạnh của lời nói

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Sức mạnh của lời nói

Maicolm Dalkoff là một cậu bé nhút nhát, dễ bị tổn thương. Cậu có rất ít bạn và luôn phải lủi thủi một mình. Một lần, cô giáo đọc cho cả lớp một đoạn truyện ngắn "Loài vật là bạn thân của con người", sau đó phân công mỗi học sinh tự viết đoạn kết cho câu chuyện. Dalkoff thích lắm, ngay chiều hôm ấy cậu đã hoàn thành bài viết của mình. Nhưng mãi cậu mới có đủ tự tin đem nộp truyện của mình cho cô giáo vào buổi học tuần sau.

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Lòng biết ơn và niềm mơ ước

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Lòng biết ơn và niềm mơ ước

Một ngày nọ, một gia đình quý tộc giàu có nước Anh đã đưa con về miền quê nghĩ mát. Trong khi nô đùa, tai nạn đã xảy ra: cậu con trai nhỏ của họ sa chân ngã xuống một vực nước sâu. Tất cả tưởng như vô vọng, không còn phương cách nào cứu sông cậu bé không biết bơi. Thế rồi, từ xa, nghe tiếng kêu thất thanh, một chú bé nhem nhuốc, con của người nông dân nghèo trong vùng, đã chạy đến tiếp cứu!

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Thầy của tôi

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Thầy của tôi

Lúc ống kính quét xuống hàng khán giả thì tôi nhận ra một khuôn mặt quen quen. Xem cuộc thi đường lên đỉnh Olympia nhưng tôi cứ mong chờ ống kính lại hướng xuông phía khán giả. Khi thí sinh có tên Tin trả lời chính xác một câu hỏi khá hóc búa thì tiếng vỗ tay ầm ầm, ống kính lại quét xuống phía khán giả rồi dừng lại ở chỗ người vỗ tay mạnh và lâu nhất. Đúng là thầy Thương rồi! Đúng cái sông mũi cao và thẳng.

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Chị tôi

Văn tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm: Chị tôi

Gia đình tôi có hai nàng công chúa - là tôi và chị Phương, nhưng đôi lúc tôi cứ nghĩ mình là con một, vì chị đâu có ở nhà. Khi tôi vừa vào lớp Một, bắt đầu hiểu biết hơn thì chị đã được bác tôi đưa lên thành phố học tại một trường rất danh tiếng. Kí ức non nớt của tôi chỉ kịp ghi lại một khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to đen lay láy, ngân ngấn khi ôm tôi vào lòng trước lúc đi xa.